Hiển thị các bài đăng có nhãn Sự nhầm lẫn tai hại - Bộ Vi Lan - Hoàn. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Sự nhầm lẫn tai hại - Bộ Vi Lan - Hoàn. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 21 tháng 4, 2014

Sự nhầm lẫn tai hại | Chương 29 - 30


Chương 29 – Tên thái giám đem con bỏ chợ

Cứ cách mấy phút Tống Thư Ngu lại hỏi cô có muốn nghỉ không, hỏi đến mức cô ong hết cả đầu. Ai chẳng thích nghỉ chứ? Nhưng cô sợ nếu dừng lại thì sẽ không thể nhấc nổi đôi chân đã phồng rộp này.

Đường núi càng lúc càng dốc, mấy lần không cẩn thận giẫm phải đá, trượt chân, cô còn tưởng thôi xong lần này xong hẳn rồi, ngã nhào về phía trước, xương xẩu chẳng thấy đâu, mắt nhắm chặt toan nói lời tạm biệt với bố mẹ, kết quả anh với tay tóm được cô lại.

“Có cần dừng lại không?”

“Tống cá trê, anh ngậm miệng ngay”, tay ôm đầu gối cô trợn mắt nhìn anh, “Còn bao lâu nữa?”.

“Sắp rồi.”

Thứ Bảy, 19 tháng 4, 2014

Sự nhầm lẫn tai hại | Chương 27 - 28


Chương 27 – Diệt giàu cứu nghèo, lấy thân nuôi hổ


Trong diễn đàn có một câu nói kinh điển… Muốn kết thúc một cuộc tình, hãy sống thử cùng anh ta; muốn bắt đầu một cuộc tình, hãy cùng anh ta đi du lịch!

“Có phải lần đầu tiên đi máy bay đâu, trông em phấn khích chưa kìa.”

“Nhưng là lần đầu tiên em ngồi khoang hạng nhất”, Tâm My nhìn trái ngó phải, “Phúc lợi ở An Thành tốt đến thế sao? Bay nội địa cũng phải đặt ngồi khoang hạng nhất?”.

Thứ Sáu, 18 tháng 4, 2014

Sự nhầm lẫn tai hại | Chương 25 - 26



Chương 25 – Chẳng qua muốn biết lòng anh

Tình cảm của em thật thuần khiết, bởi thuần khiết nên mới đáng trân trọng.

Tâm My cứ nghĩ mãi về câu nói đó, vênh mặt đắc ý. Tên Tống cá trê không hổ danh kiếm tiền bằng cái miệng, thật biết cách nịnh để người ta vui lòng.

“Tiểu My?”

“My?”, đối phương kinh ngạc, bên cạnh hình như còn có tiếng cười nói hi hi ha ha của lũ trẻ, “Cuối cùng cậu cũng gọi điện cho tớ”.

“Ai nói thế? Lần trước gọi điện nhưng cậu không ở nhà mà.”

“Đó là chuyện của tháng trước, tớ lên núi cũng được gần chục ngày còn gì, cậu thử tính mà xem.”

Thứ Tư, 16 tháng 4, 2014

Sự nhầm lẫn tai hại | Chương 23 - 24



Chương 23 – Nhất định là đang mộng du, không, bị bóng đè

Từ sáng đến trưa, điện thoại réo liên lục đến mức phải sạc pin hai lần. Tâm My không bắt máy, vì biết bản thân vẫn tính trẻ con và cũng bởi chẳng biết nên nói chuyện gì với anh, nhỡ không nén được cơn giận mà nói những câu khiến hai người phải từ mặt hoặc nổi đóa rồi GAME OVER thật.

Cô định bụng, đợi sau khi nỗi lo lắng cùng niềm hân hoan thuở ban đầu trở lại cô mới suy nghĩ thật kỹ càng.

Mỗi người con gái đều có trái tim của nàng công chúa, Hà Tâm My cũng không phải ngoại lệ, chỉ là theo thời gian họ dần phải đón nhận vai trò của một vai diễn phụ.

Mười năm trước vai phụ của cô là làm nền, mười năm sau cũng vẫn vậy.

Sự nhầm lẫn tai hại | Chương 21 - 22



Chương 21 – Chính là cô ấy, chỉ là cô ấy

Tả Thanh Long hữu Bạch Hổ, trước ngực treo chữ Dũng, trên đầu đội cái đấu, tôi không tin số mình lại phải cô quả cả đời. Tâm My vừa về đến nhà liền lao ngay vào diễn đàn…

[Các tỷ muội ơi, cùng bàn về nụ hôn đầu của mọi người nào]

Nụ hôn đầu, môi tình đầu, đêm đầu tiên… Những vấn đề này luôn là những đề tài muốn thuở trong các diễn đàn.

Tống Thư Ngu tắm xong, vừa lau đầu vừa nhảy vào diễn đàn xem tên nhóc Gấu hung bạo đang ba hoa: Địa điểm nơi mọi người trao nụ hôn đầu có lãng mạn không? Lúc nói chuyện có xúc động không? Có dậy sóng đầy kích động giống mình không? Ôi mẹ ơi, con sắp bị hôn mất mạng rồi. Cứ tưởng lần đầu tiên sẽ rất bình thường, ai ngờ lần thứ hai cũng vẫn vậy! Tân lang của em ơi, chẳng lẽ sau này em phải mang bình ôxy di động theo người?

Thứ Ba, 15 tháng 4, 2014

Sự nhầm lẫn tai hại | Chương 19 - 20



Chương 19 – Cả thế giới đều biết tôi yêu em

Tâm My nghĩ nát óc cũng chẳng biết sức mê hoặc của lão Tống ở đâu mà đến người nhà của đồng nghiệp trong ban xã hội cũng đổ xô tới. Hai bàn ăn trong phòng được đặt sẵn còn không đủ chỗ ngồi, phải cấp tốc ghép thêm một bàn nữa. Thì thầm to nhỏ, cười nói râm ran, có người thậm chí còn mở cả tờ báo chứng khoán đang kè kè bên người ra để phân tích này nọ. Cái này gọi gì là liên hoan, có mà đại hội bán hàng đa cấp cùng nhau học tập tiến bộ, tay trong tay cùng hướng tới con đường tài lộc!

Sau khi chủ khách hoan hoan hỉ hỉ, Tâm My hỏi Tống Thư Ngu: “Tôi đã biết từ lâu là khoảng nửa năm trước anh với ông Diệp đã dự tính được lần đại suy thoái của thị trường cổ phiếu và từng cùng một vài nhà nghiên cứu phản đối mạnh mẽ và phải chịu không ít công kích, nhưng cũng không tới mức anh được sùng bái thế này chứ?”.

Tống Thư Ngu chỉ cười, đoạn nói: “Không phải sùng bái tôi, cái họ sùng bái là tiền.”

Thứ Hai, 14 tháng 4, 2014

Sự nhầm lẫn tai hại |Chương 17 - 18




Chương 17 – Con sóc và quả thông

Xe chạy vào khu nhà mới mà Tống Thư Ngu chuyển đến, trong lòng Tâm My có một núi nghi ngờ đè nặng. Lên gác, trước mắt toàn là những con số đang nhảy nhót. Tầng ba đối diện hồ nước, bốn phòng, đây chẳng phải ngôi nhà mà anh bảo đã tìm được cho cô sao?

“Tống cá trê, bụng dạ anh thật khó lường, anh đang có ý đồ mờ ám gì?”

Tống Thư Ngu nhướng mày, thong thả bước tới bên cô, ngước nhìn mặt hồ phía ngoài ban công, rồi quay người hỏi: “Yên tâm, tôi không có ý định vứt cô xuống hồ cho cá ăn đâu”.

“Đây chính là ngôi nhà anh nói sẽ tìm giúp tôi, hai tháng trước nói là đã thuê cho tôi rồi!”

“Đúng, cô không ở thì tôi chuyển đến ở.”

Có điên mới tin! Cô giơ ngón tay giữa phía sau lưng anh.

Thứ Bảy, 12 tháng 4, 2014

Sự nhầm lẫn tai hại |Chương 15 - 16





Chương 15 – Anh ta ném ra cặn bã, tôi cũng chẳng thu về thấp hèn

Tiền đề của “không chịu trách nhiệm” chính là sự bạo hành, làm trái pháp luật, nếu đúng như thế chẳng phải mình quá lỗ sao.

Hà Tâm My nhận ra được rằng vấn đề đang trở nên vô cùng nghiêm trọng, liền trợn mắt nhìn, cuối cùng cũng khiến kẻ bắt cóc vươn vai, ngước ánh mắt lim dim nhìn cô cười tít. Thế nhung, cô buồn ngủ rồi.

“Ranh con, dậy.”

Tay chống cằm nhìn, đâu đâu cũng thấy thịt là thịt. Tâm My miễn cưỡng chồm dậy, quẳng ánh mắt khinh ghét về phía kẻ đang ư ừ vừa hát vừa mặc quần: “Tôi ngủ đây anh nhớ đóng cửa cho tôi”, rồi nằm vật xuống.

“Dù sao cũng phải để tôi cho cô ăn no…”

Tâm My vừa nghe thấy hai chữ “ăn no”, vội lật chăn bật dậy, lao thẳng xuống giường: “Ăn cơm, tìm chỗ nào ăn cơm”.

“Ăn xong phải về ngủ ngoan nhé”, Tống Thư Ngu giúp cô gỡ cua.

Thứ Sáu, 11 tháng 4, 2014

Sự nhầm lẫn tai hại |Chương 13 - 14




Chương 13 – Tôi bị mất trí

Nếu Tâm My có được cây đèn thần của Aladin, nhất định cô sẽ ước: Một, ước rằng trong cuộc đời mình chưa từng có tên khốn Tống Thư Ngu xuất hiện; hai, ước cho dù có xuất hiện tên Tống Thư Ngu kia thì cũng xin để hắn biến mất ngay lập tức; ba, nếu hắn xuất hiện, tồn tại, không biến mất được, vậy thì, hãy để cô biến mất đi!

Cô nghĩ tới bộ dạng cười rũ rượi của hắn chỉ hận một nỗi không tự cho mình một phát tát. Nghĩ tới lúc luống cuống đi tìm băng vệ sinh trong tiếng cười xâu xa của hắn, lại hận không thế choáng váng ngã lăn ngay ra đấy cho xong chuyện; nghĩ tới việc mới chuyển nhà mà trong nhà chẳng có thứ gì, chỉ biết cuống cuồng lấy mấy tấm gạc cứu thương và giấy vệ sinh mà dùng tạm, cười trừ tạm biệt hắn vội, rồi phá cửa lao ra, thật đúng là… Tự biến mình thành đầu heo, chẳng quen biết ai có phải hơn không!

“Chị Đỗ…”

Thứ Năm, 10 tháng 4, 2014

Sự nhầm lẫn tai hại | Chương 11 - 12




Chương 11 – Vòng đời thứ 26

Thấy lão Tống bảo cô đợi anh, chẳng hiểu sao Tâm My thấy yên tâm và tâm trạng phấn chấn hơn hẳn.

Cô ngồi xuống vẫn kiểu rượu uống bát lớn thịt chén miếng to, đôi mắt không ngừng liếc nhìn ra ngoài cửa mong ngóng chờ đợi.

Khi bóng hình quen thuộc xuất hiện trước tấm bình phong ngay phía cửa quán Củng Hương, cô cất tiếng chào với người đang ngồi trên ghế dành cho khách, hí ha hí hửng chạy ra đón Tống Thư Ngu.

“Sao không gọi điện cho tôi, để tôi còn ra…”

Tống Thư Ngu không buồn phản ứng, liền hỏi: “Trần Uyển đâu?”.

Thứ Ba, 8 tháng 4, 2014

Sự nhầm lẫn tai hại | Chương 9 - 10




Chương 9 – Cỏ, mưa cũng đều có vị mặn

Sáng sớm hôm sau vẫn phải bò lê đi làm như thường, đang tiết thanh minh, nhiệm vụ tới khu nghĩa trang Trường Bình phỏng vấn được đặt lên vai Tâm My. Buổi chiều trở về đầu tóc đầy bùn, gót giày đầy đất, trên vai phủ đầy một lớp tàn hương.

Lúc sắp chữ nghe thấy có người tìm, Tâm My xuống gác nhìn, vẻ mặt phụng phịu đi lại, miễn cưỡng chào tiếng bố.

Hà Phong có vẻ rất khó xử, hỏi: “Đã ăn trưa chưa?”.

Cô gật đầu: “Bố đang khuyên con về đấy à? Không, về nhìn thấy Kiều Tiểu Tuyết, con lại ngứa ngáy, đến lúc đấy lại bị mẹ mắng”.

“Đừng giận mẹ con nữa, bà ấy nói cũng đúng, có thế nào cũng không thể ra tay đánh người, có lý đến mấy cũng thua mất ba phần.”

Sự nhầm lẫn tai hại Chương 7 - 8










Chương 7 – Ai thật lòng trước người ấy thua


Tâm My kiên quyết đặt lòng tin vào bài Tarot, tuy mới chỉ bói có hai lần. Lần đầu tiên lúc thi đại học, lần thứ hai khi ông bị bệnh nặng ba năm về trước. Hai mươi hai lá bài Tarot còn mới tinh, hồi học lớp Mười một còn vênh mặt nhờ Tống Thư Ngu mua về từ Hồng Kông. Khi ấy tên khốn đó không hề run tay chỉ thẳng vào chỗ ghi giá rồi lấy của cô hai tờ một trăm đồng, báo hại cô hai tháng liền không được nếm vị trà sữa trân châu.

Cô nghĩ tới lời lão Tống lần cô oán thán giảm cân như địa ngục: “Cô chọn cách vênh mặt 45 độ coi thường người khác thì đừng trách người ta nhìn xuống mình đúng 135 độ. Tôi hỏi cô có biết cái gì gọi là tình yêu không? Lạt mềm buộc chặt, lúc gần lúc xa, địch tiến ta lùi, hiểu không? Người con gái chỉ cần quơ tay là có, thì đâu có người đàn ông nào để tâm tới chứ?”.

Cô tức điên lên, nói anh đừng đem mớ lý lẽ của mình quàng lên người Tôn Gia Hạo, trên đời này vẫn còn có người đàn ông không vô sỉ chứ.

Chủ Nhật, 6 tháng 4, 2014

Sự nhầm lẫn tai hại | Chương 5 + 6






Chương 5 – Người có mắt nhìn đâu có nhiều


“Có chuyện gì không vui? Nói ra tôi nghe xem nào.”

“…”, người gì thế này không biết?

“Có lườm cũng vô ích, nhe nanh múa vuốt cũng không dọa được tôi đâu.”

Điên đầu, nói không được trốn cũng chẳng xong là sao?

“Tống Thư Ngu, anh có ý gì?! Nhân nghĩa, lễ trí tín mà anh học được ném đi đâu rồi? Những việc gõ cửa quả phụ, đào mộ người tuyệt hậu, đừng làm việc hại người có được không? Giáo sư cái nỗi gì! Đồ cầm thú! Tôi nói cho anh biết, không được hỏi tôi thêm từ nào, không được nhìn tôi với ánh mắt ấy, không được lấy đồ ăn ngon hòng dụ dỗ tôi phạm tội, không được kể chuyện ngày hôm nay cho con chuột cống chết tiệt nhà Trần Uyển.”

Tống Thư Ngu như vừa bị sét đánh, lặng người nhìn cô.

Thứ Năm, 3 tháng 4, 2014

Sự nhầm lẫn tai hại Chương 03 + 04






Chương 3

Cái gọi là áo gấm đi đêm

Sự thẳng thắn và thoải mái của Hà Tâm My trong diễn đàn đã chinh phục được không ít các bạn cùng giới, chỉ một lúc đã có rất nhiều comment trả lời, sau 24 giờ, bài post vẫn chạy phía đầu trang chưa trôi xuống.

Ấn F5 không biết bao nhiêu lần vẫn không thấy bình luận của Shin đâu, cô có phần thất vọng.

Trời xanh chứng giám, cô tuyệt đối không yêu đương nhăng nhít trên mạng!

Trên đời này những kẻ ăn ở hai lòng nhan nhản ra, năm thứ hai đại học đã từng được nếm mùi yêu đương, ai ngờ tên học trưởng mặt người dạ thú lần hẹn thứ hai đã cuống cuồng đòi sờ soạng ngực cô. Sự lăng nhục lớn nhất của đời người cũng không thể hơn thế, cho tới ngày hôm nay khi nhớ lại cô vẫn nghiến răng nghiến lợi.

Thứ Tư, 2 tháng 4, 2014

Sự nhầm lẫn tai hại | Chương 1 + 2




Chương 1 – Dính phải của nợ và khốn nạn cả đời

[Đối tượng tìm hiểu kể từ lần đầu gặp mặt cho tới giờ, đã hơn một tháng không có liên lạc, là ý gì đây?]

… Ý là “Xin chào, tạm biệt!”

10L Gấu hung bạo

… Chẳng có ý gì

15L Bé Sin mũi dài

[Cứu với! Đối tượng tìm hiểu nhất quyết cam pu "chia", liệu cần một người đàn ông như thế không?]

… LZ Có thể nói kỹ hơn được không? Ví dụ những biểu hiện khác, điều kiện thế nào? Chỉ nói đúng một câu làm sao phân tích được?