Hiển thị các bài đăng có nhãn Cô nương thỉnh tự trọng – Thanh Phong Bất Giải Ngữ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Cô nương thỉnh tự trọng – Thanh Phong Bất Giải Ngữ. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Sáu, 9 tháng 5, 2014

Cô nương – Chương 41 - 42



Chương 41: Dạy yêu (thượng)

Phạm Khinh Ba cầm lấy thiếp mời, nhìn thấy một hàng danh xưng mở đầu kia thì run rẩy không ngừng. Những người giang hồ này không biết đã bị Thư Sinh cho hố bao nhiêu lần mới dưỡng thành tư tưởng cảnh giác thế này a, viết ra một danh xưng dài như này làm cho người ta không có cách nào chống chế giả ngu —— “Họ Thư tên Sinh tự Cần Chi giang hồ bài danh Ngân Bút Thư Sinh Thư đại hiệp”. Run rẩy a run rẩy, nhưng trong lòng nàng lại tự nhiên nảy sinh một loại cảm giác đại loại như là “Có chồng như thế, cũng có chút quang vinh”… Bệnh khác người cũng bị lây sao?

Thứ Năm, 24 tháng 4, 2014

Cô nương – Chuơng 39 - 40





Chuyển ngữ: Min

Chương 39: Tình địch cao nhất

Phạm Khinh Ba đương nhiên không thể giết Thư Sinh, trên thực tế nàng còn chưa bắt đầu động thủ thì đã bị tiếng gõ cửa ngăn lại. Người có thể gõ cửa giờ này cũng chỉ có Phạm Bình, mà Phạm Bỉnh hiếm khi không rống to kêu to cắn người linh tinh cũng chỉ có một nguyên nhân, mà sau khi nàng nhìn thấy người tới cũng đã hiểu. Nam nhân vốn nên hưởng thụ đêm động phòng lại xuất hiện trước cửa nhà nàng, loại chuyện để quần chúng kinh thành thích buôn dưa này nàng thật chống đỡ không nổi. Phạm Bỉnh mặc dù lúc nào cũng phát bệnh, nhưng phàm là việc liên quan đến lợi ích của nàng đều hết sức cẩn thận.

Thứ Tư, 23 tháng 4, 2014

Cô nương Chương 37 - 38





Chuyển ngữ: Zjnzjn

Biên tập: Min &

Chương 37: Thư Sinh đánh bại Tiểu Phạm Bỉnh

Nữ nhân ngay ngày tân hôn đầu tiên liền lắc lư chạy khắp các đường, có phóng mắt cả kinh thành thì đại khái cũng chỉ có một mình Phạm Khinh Ba. Nhận được ánh mắt của người qua đường dạng ” làm sao nàng ta có thể ở chỗ này” khiến cho trong lòng nàng cũng vô cùng buồn bực. Trong nhà có hai sinh vật giống đực một lớn một nhỏ không ngừng cãi lộn, ầm ầm ĩ ĩ chán rồi lại kéo đến nhờ nàng phân xử. Nàng vừa mở miệng lại bị tiếng của bọn họ át đi. Nàng thật sự cảm thấy bản thân giống cái bóng đèn thừa bèn dứt khoát đi ra ngoài kiếm ăn.

“Phạm đại tỷ thật lâu không thấy tới, muốn ăn cái gì?”

“Bánh bao hấp nhỏ, canh cá.”

Tiểu Chính đón khách càng mời nhiệt tình thì sự buồn bực trong lòng Phạm Khinh Ba lại càng sâu sắc. Ở nơi khác thì khá tốt, người người đều gọi nàng một tiếng Phạm chưởng quầy. Còn lúc trở lại phường Thanh Mặc thì mọi người hiển nhiên tương đối nhiệt tình hơn. Hàng xóm thân cận đã kêu nàng là Tiểu Phạm, còn lại một ít người nửa đời không quen đều nhất loạt gọi nàng là đại tỷ. Đây là thời cổ đại mà, hơn hai mươi tuổi là đã không thịnh hành cách gọi cô nương với tiểu thư mà đều phải gọi là đại tỷ, sau hai ba năm phỏng chừng còn phải thăng cấp làm đại nương.

Thứ Hai, 21 tháng 4, 2014

Cô nương – Chương 35 - 36




Chương 35: Lần đầu tiên của Ngân Thư Sinh

Ngày hôm sau, khi Phạm Khinh Ba thức dậy thì thấy mình vẫn ở trong sơn động, củi lửa đã sớm bị đốt thành tro tàn, mà Thư Sinh thì không biết chạy đâu rồi. Tay nải đồ đạc của hắn thì vẫn ở đây, quần áo của hắn thì ở trên người nàng, thế thì —— hắn trần truồng chạy ra ngoài à?

Cử động tay chân vẫn còn mỏi nhừ của mình, nàng quay người đứng lên, lục lọi tìm được một chiếc khăn tay trắng trong tay nải của Thư Sinh, nàng liền đi lấy nước suối rửa mặt.

Đi ra ngoài cửa động, thanh thanh cổ họng vài tiếng, thật vừa lòng vì thuốc đổi giọng đã hết tác dụng, giọng của nàng đã trở lại như cũ. Bầu bạn cùng chim hót hoa thơm, hít thở trong bầu không khí trong lành sau cơn mưa, cả người nàng dường như tỉnh táo lại. Tối hôm qua cuối cùng thì nàng cũng đã vinh quang rời khỏi Đoàn, tuy là không có áo cưới cũng chẳng có tuần trăng mật, nhưng từ giờ trở đi nàng đã là phụ nữ có chồng rồi a, ngẫm lại vẫn không có cảm giác chân thực gì cả.

Thứ Sáu, 18 tháng 4, 2014

Cô nương – Chương 33 - 34





Chuyển ngữ: Min


Chương 33: Nửa đêm không người đi bắt vợ

Bên trong phủ Thượng Thư, Giải Đông Phong hiếm khi được nhàn nhã vừa mới tự châm một chén rượu cho mình thì bị cướp mất.

“Tiểu Bạch đại cữu tử (anh vợ), giờ này không phải ngươi nên ở phường Thanh Mặc uống rượu mừng chứ nhỉ?” Chẳng lẽ sự việc có biến gì chăng?

Công Dã Bạch lắc lắc ly rượu rỗng, khẽ cười nói: “Nơi náo nhiệt như thế dù sao cũng không tiện ở lâu.”

Nói cũng đúng. Giải Đông Phong bĩu môi, lại tự châm rượu cho mình, lại liếc mắt nhìn tên kia vài cái, chua ngoa. Người này luôn ra vẻ đạo mạo tạo nhã, ở bên cạnh hắn ta làm gì có ai dám không biết xấu hổ mà mở to mồm uống rượu với cả lớn tiếng nói chuyện chứ? Hay cho một bữa tiệc thành thân vui vẻ, vốn nên vô cùng náo nhiệt, hắn mà ngu ngốc ở lâu một chút nữa, nói không chừng sẽ biến thành hội ngâm thơ mất.

Thứ Năm, 17 tháng 4, 2014

Cô nương – Chương 31 - 32





Warning!!! *cười đểu*

Chuyển ngữ: Min


Chương 31: Ngồi trong lòng mà không loạn còn ai loạn

Đến khi Phạm Khinh Ba rời khỏi phủ thượng thư thì giống như bị ai lột mất da, đi tập tễnh, mệt mỏi kinh khủng. Lại bắt đầu nguyền rủa cái tên phán quan* nào đó hết tiệt nói chuyện mà nói có một nửa, làm hại nàng vội vàng đầu thai, bây giờ ngay cả gả cho người ta cũng không được yên. Nghĩ đến hôm thành thân không có cách nào phân thân ra, nàng liền cảm thấy ngay cả tâm tình ăn cơm cũng không có. Hung hăng đạp vài cái, tưởng tượng mình đang dẫm trên đầu cái tên ở dưới địa phủ kia.

(*phán quan : theo quan niệm mê tín, Phán Quan là thuộc hạ của Diêm Vương, quyết định sự sống chết)

Hai vai xụ xuống, thất tha thất thểu đi không mục đích giữa ngã tư, trong lòng nàng thoảng qua càng ngày càng nhiều suy nghĩ bất an.

Cô nương – Chương 29 - 30





Edit: Zjnzjn & Yumiko

Beta: Min &


Chương 29: Phu quân đối đầu vị hôn phu

Phạm Khinh Ba cho rằng, phàm là sổ sách, luôn luôn xuất hiện chi tiết không khớp. Nhưng trong cuốn sổ của Thư Sinh kia, nàng bắt đầu mở từ giữa thì liên tiếp mười trang tất cả các khoản đều là chi, món nào món nấy đều là những con số lớn, lại không hề thu vào. Điều này có ý nghĩa gì? Hoặc hắn là tên phá gia chi tử, hoặc là hắn có đời ông nợ nhiều, đời cha mắc nợ.

Cho dù là cái trước hay cái sau, hiển nhiên đều không thể cưới được. Cho nên nàng mới hỏi câu kia:“Vậy thì, ngươi không ngại ta từ hôn chứ?”

“Không để ý.” Thư Sinh thấy nàng kinh ngạc thì lại nói thêm một câu “Phạm cô nương mỗi lần rồi đều sẽ đổi ý, tại hạ đã quen rồi.”

Thứ Tư, 16 tháng 4, 2014

Cô nương – Chương 27 - 28





Chuyển ngữ: Min


Chương 27: Phiên ngoại · tự bạch của Phạm Bỉnh…

Ta tên Phạm Bỉnh, năm nay mười ba tuổi, thân là quản gia kiêm đầu bếp và nhiều chức năng khác, có thể gọi là tiểu người hầu vạn năng.

Ta rất thích tên của ta, tuy rằng nó hay bị gọi thành Phát Bệnh nhưng cũng chẳng hề làm hao tổn đến lòng yêu thích của ta với nó, việc này có lẽ là vì cái tên lúc trước khi tám tuổi của ta lại càng thê thảm không dám nghe hơn. Khi đó, mọi người đều gọi ta là —— hai trăm năm mươi*.

(*nguyên văn: 二百五: nhịn bách ngũ, có nghĩa là đồ ngốc, đồ khờ khạo)

(chú thích chút xíu về cách đọc tên bạn Phạm: Phạm Bỉnh [fàn bǐng], Phát Bệnh [fànbìng] … đọc rất là giống nha)

Có lẽ ngươi muốn nói trên đời này chẳng có ai là tên ngốc, ban đầu ta cũng cho rằng không có, mãi tận đến khi ta quen biết một người là tên Thư Sinh xấu xa kia.

Thứ Ba, 15 tháng 4, 2014

Cô nương – Chương 25 - 26





Edit: Tử Lam

Beta: Min


Chương 25: Khinh Bạc nữ trái ôm phải ấp . . .

Khi Công Dã Bạch đến sương phòng, chỉ thấy đầy phòng bừa bãi, cũng không thấy Kim hoạ sĩ. Mà Giải Đông Phong đang ngồi đối diện Phạm Khinh Ba, nghe thấy tiếng liền chống đầu quay ra cửa, hắc hắc cười nói: “Thấy Kim họa sĩ chạy trốn như thấy quỷ là ta liền biết Tiểu Bạch ngươi tới.”

Công Dã Bạch như có chút đăm chiêu, “Ngươi đừng gần gũi với hắn quá.”

Giải Đông Phong phấn chấn hỏi: “Vì sao?”

Công Dã Bạch không trả lời, tự ý bước chân vào phòng. Nhìn chung quanh một vòng, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Phạm Khinh Ba nãy giờ vẫn im lặng khác thường. Hắn giơ tay quơ quơ trước mặt nàng, nàng vẫn không hề phản ứng.

“Nàng bị sao vậy?”

Thứ Hai, 14 tháng 4, 2014

Cô nương – Chương 23 - 24





Edit : Min

Chương 23: Lại thêm một vụ tranh giành tình nhân nữa. . .

(nguyên văn: “tranh giành tình nhân sự kiện hai”, tức là sự kiện tranh giành tình nhân lần thứ 2, vụ thứ nhất chính là Chu Tử Sách vs Thư Sinh đó =.=)

Đang lúc gay cấn lại xuất hiện hai tên Trình Giảo Kim*, khiến cho ngàn lời nhu tình mật ý của Thư Sinh chuẩn bị dâng trào cứ như vậy mà nghẹn lại.

(*Trình Giảo Kim: chỉ người chuyên đi phá bĩnh việc của người khác)

Không những thế, cái người nữ nhân mà một khắc trước còn mảnh mai đáng thương trong ngực mình lại bỗng chốc thay đổi, nhảy ra ngoài vừa chạy tới kéo lỗ tai của người tới vừa chửi ầm lên: “Dám rời nhà trốn đi này, dám rời nhà trốn đi này! Có bản lĩnh thì đi rồi đừng có về a!”

Thứ Bảy, 12 tháng 4, 2014

Cô nương – Chương 21 - 22





Chuyển ngữ : Min


Chương 21: Người mới tình cũ (2)…

Môn đăng hộ đối, bốn chữ biết bao nhẹ nhàng lại biết bao trầm trọng này, trở thành lý do để nàng nhiều lần cự tuyệt hắn.

Nhớ tới chuyện cũ, Chu Tử Sách thù mới hận cũ bốc lên cùng một lúc. Hắn lập tức buông tay Từ tiểu thư, phi thân lướt qua cái bàn, tới gần Phạm Khinh Ba, giận dữ hét : “Phạm Khinh Ba ! Nàng trừ cái câu môn đăng hộ đối đó thì không còn biết nói gì khác sao!” Con mẹ nó môn đăng hộ đối! Chó má luôn dùng để khắc hắn môn đăng hộ đối!” (Min : cái câu thứ 2 không muốn đảo lại cho đúng trật tư, để nó đối xứng với câu trên, cứ xem như đảo ngữ đi ^_^)

“Ặc, ta còn có thể nói kim đồng ngọc nữ vợ chồng hoà hợp duyên phận trời định…”

Thứ Sáu, 11 tháng 4, 2014

Cô nương – Chương 19 -20





Chương 19 : Chúng ta đã ước hôn…


Quỷ dị, vô cùng quỷ dị!

Phạm Khinh Ba và Thư Sinh đang trên đường đi đến Thập lí hương. Đây là lần đầu tiên nàng xuất hiện trên phố kể từ sau sự kiện vào cung dự tiệc kia. Kỳ thực cũng đã chừng bảy tám ngày, nhưng bảy tám ngày này dường như dài quá mức, một ngày bằng một năm, làm cho nàng có cảm giác phảng phất như đã qua một thế hệ.

Nàng sâu sắc nhận thấy được, người đi đường tuy rằng vẫn ghé mắt nhìn nàng như trước, nhưng trong ánh mắt này rõ ràng có lộ ra một cái gì đó rất quỷ dị.

Những người đó vừa thấy nàng liền bắt đầu chụm đầu ghé tai nhau khe khẽ nói nhỏ, lại nháy mắt ra hiệu nhìn nhau cười, người người đều mang một bộ hiểu trong lòng mà không nói để chờ xem kịch hay. Phạm Khinh Ba da đầu run lên, bắt đầu lạnh sống lưng.

Thứ Năm, 10 tháng 4, 2014

Cô nương – Chương 17 - 18





Edit : Min


Chương 17 : Dám đoạt nam nhân của lão nương…

Ảnh điệp* là linh vật độc nhất vô nhị của Ảnh các hoàng gia, mỗi ảnh vệ đều có ảnh điệp riêng, nó có thể truy tìm theo một linh vật khác —— truy hồn hương. Lần trước vào cung, Vân Thải Thải đã tặng Phạm Khinh Ba một tá tên lệnh cùng với mấy khối đá truy hồn hương để đề phòng bất cứ tình huống nào, không nghĩ tới lần này thật sự dùng đến.

(*điệp : con bướm)

Càng không nghĩ tới là, người nhìn thấy tín hiệu mà đuổi theo lại không phải là một ảnh vệ bình thường, mà lại chính là một cố nhân của nàng.

“Mĩ Nhân ca ca! Sao lại là ngươi? Ngươi không phải là đang xuống Giang Nam làm việc sao?”

Người vừa tới mỉm cười, “Trên đường trở về vừa vặn nhìn thấy tín hiệu cầu cứu ngươi phát, liền tới đây nhìn xem.”

Phạm Khinh Ba quá đỗi vui mừng xông đến, “Mau để muội muội kiểm tra một chút ngươi ở xa một mình lâu như vậy có chiếu cố bản thân tốt hay không nào…” Nắm lấy tất cả cơ hội có thể giở trò, nha, đậu hũ của đệ nhất mỹ nhân kinh thành quả nhiên trơn mềm ăn ngon hơn bình thường a!

Thứ Ba, 8 tháng 4, 2014

Cô nương – Chương 15 + 16





Edit : Min


Chương 15 : Âm dương điều hòa tất có yêu…

Chuyện đầu tiên khi Phạm Khinh Ba bị quăng vào quan tài là hỏi: “Thư ngốc* ngươi trúng độc có nặng lắm không?” Thư Sinh nghe vậy trong lòng ấm ấp, đang muốn nói vài câu giải sâu, lại nghe thấy câu tiếp theo của nàng: “Chúng ta dựa vào gần như vậy sẽ không có việc gì chứ? Độc này sẽ không bị lây qua hô hấp phải không?”

(* thư ngốc có thể hiểu là mọt sách, hoặc dịch đúng nghĩa là đọc nhiều sách nên bị ngốc)

Vì thế hắn nghẹn một chút, tâm lạnh, mạnh mẽ cười trả lời: “Sẽ không.”

Sau khi xác định bản thân được an toàn, Phạm Khinh ba thở dài nhẹ nhõm một hơi. Dần dần thích ứng với ánh sáng trong quan tài nhờ có mấy lỗ thông khí gần đó, mới mơ hồ thấy sắc mặt Thư Sinh tựa hồ bất thường, có chút lo lắng: “Đao thương kiếm thương trên người ngươi đều có thể tự động hồi phục, trúng độc hẳn là cũng không thành vấn đề phải không?”

Cô nương – Chương 13 + 14




Edit : Kỳ Bích

Beta : Kỳ Doanh


Chương 13: Mĩ nam tắm thì như thế nào…

Phía sau núi mà Ngũ Tỷ nói kỳ thực cũng không thể coi là núi, vừa không cao cũng không lớn, thậm chí đến cả cây cũng không có, chẳng qua chỉ là một cái sườn núi. Ven đường mùi cỏ thơm ngát, hoa dại mênh mông, trong núi còn có một con sông, thấy thế nào cũng là điều kiện tốt nhất để đi ăn cơm dã ngoại vùng ngoại ô. Đáng tiếc căn cứ vào một số quy luật từ xưa đến nay , phàm là những nơi được gọi là “phía sau núi”, nhất định sẽ có vô số chuyện ma quỷ. Cái sườn núi này cũng không ngoại lệ.

Phạm Khinh Ba là sợ là quỷ, bất quá nàng cũng đã từng chôn chân tại địa phủ hơn một tháng, cũng coi như được hưởng thể chế của hội viên chứ, tốt xấu gì đám ma quỷ kia cũng sống ở nơi phong cảnh tươi đẹp với những ánh nắng long lanh thế này. Hơn nữa giờ là giữa ban ngày, chắc chúng sẽ chẳng hù doạ ai đâu.

Chủ Nhật, 6 tháng 4, 2014

Cô nương – Chương 11 - 12







Edit : Kỳ Doanh (Min)


Chương 11 : Chúng ta có quan hệ xác thịt…


Từ khi Thư Sinh cầu hôn Phạm Khinh Ba đến nay đã năm ngày. Trong năm ngày này, trừ thời gian lên lớp dạy học bình thường ra, Thư Sinh dường như đang cố hết sức chứng minh những người trong giang hồ kia, vô luận là muốn đuổi giết hắn hay là tìm hắn luận võ, đều không giết nổi hắn.

Tối đầu tiên, ngực hắn cắm một mũi tên ngã ngay trước cửa nhà mình, Phạm Khinh Ba đem hắn nhặt trở về, rút tên rịt thuốc.

Tối thứ hai, cánh tay hắn cắm một thanh phi đao ngã vào cửa nhà nàng, Phạm Khinh Ba đem hắn nhặt trở về, rút đao rịt thuốc.

Tối thứ ba, trên vai hắn cắm đầy phi tiêu ngã vào trong sân nhà nàng, qua kiến thức về năng lực phục hồi thần kì của hắn mà nàng đã được lĩnh giáo, Phạm Khinh Ba quyết định để hắn tự sinh tự diệt. Quả nhiên, ngày hôm sau liền thấy hắn trung khí mười phần dạy tiểu hài tử đọc thơ.

Cô nương – Chương 9 + 10




Edit : Lệ Lâm

Beta : Kỳ Doanh (Min)


Chương 9 : Tâm đều tự nảy mầm xuân…

Phạm Bỉnh đợi trước cửa một đêm, đến rạng sáng thì thật sự không chống lại cơn buồn ngủ được nữa nên thiếp đi. Trong lúc nửa mơ nửa tỉnh nghe được tiếng đẩy cửa, giật mình một cái mở mắt ra, chỉ thấy Phạm Khinh Ba nghiêng ngả chao đảo tiến vào. Đi được gần chút, mới phát hiện sắc mặt của nàng trắng đến dọa người.

“Chủ nhân người không sao chứ? Xảy ra chuyện gì?”

Phạm Khinh Ba tựa hồ sức nói chuyện cũng không có, lập tức ngã vào một cái ghế thái sư. Phạm Bỉnh lanh lợi đi châm trà, chạm vào bình trà lạnh lẽo, vội vàng nhấc cái ấm trà chạy vào phòng trong.”Chủ nhân, ta đi làm nóng ấm trà!”

Không chạy được hai bước, đã bị gọi lại.

“Không cần, ngươi trở về phòng ngủ đi.”

Phạm Bỉnh mặc dù có chút lo lắng, lại nghe lời buông ấm trà, cẩn thận từng bước rời đi. Do do dự dự đi đến trung đình, nhớ tới Phạm Khinh Ba đỡ cái trán vẻ mặt mỏi mệt bộ dáng giãy giụa, trong lòng hoảng hốt, khẽ cắn môi xoay người lại chạy trở về.

Thứ Năm, 3 tháng 4, 2014

Cô nương – Chương 8





Edit : Kỳ Doanh (Min)


Chương 8 : Buổi tối liên tục bị kinh hách…


“Trước có giai nhân họ Công Tôn, một đường kiếm chuyển khắp bốn phương…”

Phạm Khinh Ba nhìn Chu Tử Sách trên đài múa kiếm, trong đầu cơ hồ là lập tức đã nghĩ đến lần xem đệ tử Công Tôn đại nương múa kiếm, nề hà không nhớ được toàn bộ bài thơ, chỉ có thể lật đi lật lại vịnh hai câu trước.

“Hoắc như nghệ bắn cửu mặt trời lặn, kiểu như đàn đế tham long tường. Đến như sấm đình thu tức giận, bãi như giang hải ngưng thanh quang.”*

(*ý của cả câu là : tan mau như Nghệ bắn chín mặt trời rơi, oai phong như rồng bay kéo quần đế, đến như lôi đình phẫn nộ, ngừng như Giang hải đọng thanh quang.)

Bên tai vang lên thanh âm tán thưởng của Giải Đông Phong, Phạm Khinh Ba có chút giật mình nhìn hắn, “Ngươi cư nhiên biết thơ Đường sao?”

Thứ Tư, 2 tháng 4, 2014

Cô nương – Chương 7





Edit : Kỳ Doanh (Min)

Chương 7 : Nhất phẩm cáo mệnh Khinh Bạc nữ…

(Nhất phẩm cáo mệnh hình như là phu nhân của quan nhất phẩm vào cung cáo mệnh á…. trong truyện này thì nó là thế ^^~)

Hoàng cung là thực sự là cái dạng gì?
Quả thật, nó tường đỏ ngói xanh, nó xà trạm cột điêu, nó tráng lệ, nó đề phòng sâm nghiêm, nó tượng trưng cho một Hoàng triều cao nhất tôn vinh cùng quyền lực. Nhưng đối với Tạ Y Nhân mà nói, tòa hoàng cung này trong trí nhớ của nàng, chỉ là một căn phòng chật chội âm u ẩm ướt rét lạnh, với một đống công việc nặng nhọc làm không hết.

Thứ Ba, 1 tháng 4, 2014

Cô nương – Chương 6














Edit : Kỳ Doanh (Min)

Chương 6 : Hoan Hỉ Thiên nổi tiếng gần xa……..

Hoan Hỉ Thiên là thư lâu lớn nhất trong thành, kiếm nhiều tiền nhất, cũng là vang danh nhất. Chính là theo như những lời người đọc sách ở đây nói, các loại sách kinh sử tử tập, thi từ ca phú, nên có lại không có. Như vậy, kết qua này có được là do đâu? Quần chúng cũng biết được một hai.

Còn một điều phải nói nữa, khách nhân đến Hoan Hỉ Thiên được chia làm ba loại.

Loại đầu tiên là áo mũ chỉnh tề, ra vẻ đạo mạo…… loại nam nhân rối loạn trong ngoài bất định như thế thường là độc giả trung thành của Phong Ngôn đại sư. Những tác phẩm tiêu biểu của Phong Ngôn có tứ bộ khúc “Ngọc môn quan”, “Khéo sinh xuân”, “Hoan đầu yến”, “Trị thuỷ nhớ”, trong đó rất nhiều cảnh miêu tả tình hình hương diễm tận xương (ngọt đến tận xương á?) của những đôi nam nữ, lại đủ cảnh thế danh ngôn, lại là chuyện tất cả thế gian đều quan tâm, quả thật sang hèn cùng thưởng thức không thua gì lương phẩm thiết yếu trong cuộc sống.