CHƯƠNG 1: BỊ ĐÁ RỒI
“Vi Vi, đến Vong Tình Đảo đi, chúng ta ly hôn!”
Bối Vi Vi vừa đăng nhập vào game (trò chơi điện tử) thì thấy ngay tin nhắn của “chồng” mình là Chân Thủy Vô Hương gửi đến. Vi Vi bỗng ngẩn ra. Không phải chứ, chẳng qua là đường dây mạng trong ký túc xá bị hư phải sửa nửa tháng thôi, mới có mười mấy ngày chứ mấy, thế mà đã “thay lòng” rồi ư?
Mãi một lúc lâu sau Vi Vi mới định thần lại: “Tại sao vậy?”
Chân Thủy Vô Hương: “Vi Vi, xin lỗi nhé, nguyên nhân vì sao thì muội đừng hỏi, huynh tặng muội một bộ trang bị Tiên Khí để bù đắp nhé.”
Lại còn phí cấp dưỡng nữa? Vi Vi hơi rầu rĩ, “Không cần đâu.”
Kết hôn trong game vốn không đến nỗi xem là thật, lúc đầu kết hôn với Chân Thủy Vô Hương cũng chỉ để làm nhiệm vụ thôi, số là có một phần thưởng nhiệm vụ rất tuyệt nhưng chỉ có các cặp kết đôi mới được làm, nên nam nữ độc thân trong bang phái đều lần lượt cưới nhau, Chân Thủy Vô Hương gửi tin nhắn hỏi Vi Vi có thể kết hôn với anh ta không, Vi Vi nghĩ ngợi rồi đồng ý.
Đến giờ thì cưới nhau cũng được mấy tháng rồi, tuy Vi Vi vốn chưa từng sến tới mức “chồng ơi chồng à”, luôn chỉ gọi thẳng tên Chân Thủy Vô Hương nhưng hợp tác với nhau ăn ý, sát vai tác chiến cũng nhiều, dường như cũng có chút cảm tình cách mạng.
Thì là game mà… Vi Vi trả lời tin nhắn lại: “Muội đến ngay đây.”
Nhân vật “Lô Vĩ Vi Vi” trong game của Vi Vi lên ngựa, bắt đầu phi về phía Vong Tình Đảo.
“Lô Vĩ Vi Vi” là một Hồng y Nữ hiệp được trang bị đầy mình.
Trò chơi Mộng Du Giang Hồ mà Vi Vi tham gia là một trong những game online võ hiệp đang “hot” nhất trên thị trường hiện nay, thực ra game này xét trên các phương diện khác thì hoàn toàn chẳng có gì đặc biệt cả, chỉ có thiết kế rất đẹp, nhân vật lại vô cùng nhiều, các nhân vật nam nữ trong game mỗi bên có tới mười tám loại có thể lựa chọn. Hồng y Nữ hiệp mà Vi Vi chọn cũng khá hiếm người thích, chẳng phải vì vẻ ngoài của nó không xinh đẹp, mà vì vũ khí của nó là một thanh đao cực lớn.
Thanh đao cực lớn, so với cây sáo phỉ ngọc ưu nhã, so với dây lụa bay lượn trắng như tuyết, so với kiếm mềm sóng sánh như nước thu, so với Nga My Thích, thì quả thực chẳng có mĩ cảm, rất không có vẻ phụ nữ, vì vậy các game thủ nữ rất ít chọn nó, nhưng Vi Vi lại thích, cảm thấy rất oai hùng, rất phù hợp với hình tượng của mình.
Chạy đến Vong Tình Đảo, hai người cùng uống nước Vong Tình, hệ thống tuyên bố: “Lô Vĩ Vi Vi và Chân Thủy Vô Hương tình cảm rạn nứt, tuyên bố ly hôn, từ đây đôi bên có quyền tự do tìm kiếm đối tượng khác.”
Chân Thủy Vô Hương muốn đưa cho Vi Vi một bộ trang bị Tiên Khí, Vi Vi bấm chọn từ chối, không chấp nhận, gửi đến khuôn mặt cười, Hồng y Nữ hiệp bỏ đi rất khí phách.
Kết quả là buổi trưa hôm sau, Vi Vi ăn cơm xong lên mạng, Lôi Thần Ni Ni – cô gái mà Vi Vi cũng hay trò chuyện trong bang phái – gửi tin nhắn đến: “Vi Vi, chuyện gì vậy? Cậu với Chân Thủy ly hôn rồi? Nghe nói tối nay 8 giờ, anh ta với Tiểu Vũ Yêu Yêu cưới nhau đó!”
Vi Vi: “……” Lôi Thần Ni Ni: “Ly hôn thật hả?”
Vi Vi: “Ừ.”
Lôi Thần Ni Ni: “Tiếc thật đó, Chân Thủy đó cũng được, không ngờ cũng háo sắc như ai, nhưng Tiểu Vũ Yêu Yêu thì đúng thật là quá xinh đẹp.”
Ni Ni nói đến vẻ đẹp đó đương nhiên là không phải chỉ nhân vật trong game mà là chỉ ngoài đời thực. Ba tháng trước, công ty game tiến hành hoạt động bình chọn các game thủ, ba game thủ có phiếu bầu cao nhất sẽ nhận được các loại giải thưởng như bộ trang bị cao cấp, kinh nghiệm v.v… Tiểu Vũ Yêu Yêu nhờ mấy tấm hình và một đoạn video clip với cốt cách phi phàm của mình đã đọat giải quán quân, hệ thống xưng tặng danh hiệu “Giang hồ đệ nhất mĩ nhân”, chuyện này lập tức chấn động vang dội toàn hệ thống game Vi Vi đang chơi, Tiểu Vũ Yêu Yêu cũng trở thành mục tiêu thèm thuồng của đám háo sắc trong đó.
“Chồng trước” chớp mắt cái đã cưới người con gái khác, tuy chỉ có chút chút tình cảm cách mạng với Chân Thủy, Vi Vi vẫn không thể không thấy ủ rũ, đập đầu vào bàn (đứa trẻ này hể buồn là vậy đấy…), gào to: “Không chịu vậy đâu, lấy sắc dụ người!!!”
Câu này Vi Vi không gào trong trò chơi mà là trong ký túc xá, thế là lập tức cô nàng bị bạn cùng phòng dùng gối đập vào đầu: “Bối Vi Vi! Đại mĩ nữ chân chính như cậu còn gào như thế thì bọn tớ còn sống được nữa không?”
Quả vậy, Bối Vi Vi là mĩ nữ, hơn nữa còn là đại mĩ nữ siêu cấp. Nhưng mà mĩ nữ cũng có nhiều loại mà, có dạng ưu nhã, dạng gợi cảm, dạng ngọt ngào, dạng dịu dàng, dạng thục nữ…
Còn có dạng như Vi Vi – dạng bình hoa…
Tuy Vi Vi luôn cố gắng học hành, ngày ngày phấn đấu tiến đến gần dạng trí thức, nhưng mà…
Cặp lông mày đẹp, sóng mắt hút hồn, màu môi luôn đỏ như son, dáng người bốc lửa, Bối Vi Vi dù cho có khoác lên người bộ đồng phục đạo mạo của Đại học A bước ra ngoài, thì cũng sẽ không ai cảm thấy cô là sinh viên của một trường đại học danh tiếng cả.
Vi Vi nhớ đến chuyện đáng hận đó, tiếp tục đập đầu vào bàn.
Trong máy tính, Lôi Thần Ni Ni tiếp tục buôn dưa: “Hồi đó cũng nghe nói Tiểu Vũ Yêu Yêu muốn cưới ai đó trong bảng xếp hạng đẳng cấp, không ngờ lại là với Chân Thủy Vô Hương, nhưng mấy đợt trước cũng thường thấy Chân Thủy và cô ta luyện cấp với nhau thật.”
Quả nhiên là trong lúc cô không có ở đó đã nảy sinh “gian tình” với nhau, Vi Vi gửi đi một biểu tượng gương mặt bị shock nặng.
“Thực ra cũng không trách Chân Thủy được, Vi Vi à, thực ra…”
“Thực ra cái gì?” Vi Vi đã đập xong đầu vào bàn, cầm ly trà lên uống, một tay gõ chữ.
“Thực ra… thực lực cậu mạnh thế, đứng thứ 6 trong bảng PK (chiến đấu), vả lại chưa từng đòi hỏi con trai phải trang bị đồ đạc cho, cho nên… mọi người đều nghi ngờ cậu là pê-đê đó!”
“Phụt!” Vi Vi phun hết nước lên màn hình vi tính.
CHƯƠNG 2: VI VI CƯỚP CHỒNG
Buổi tối 8 giờ đúng. Hồng Y Nữ Hiệp lưng vác đại đao uy phong ngời ngời đứng trên cầu Chu Tước ở thành Trường An. Đây là nơi kiệu hoa phải đi qua khi làm lễ.
Kết hôn trong Mộng Du Giang Hồ có thể rất linh đình hoặc rất đơn giản, lúc đầu Vi Vi và Chân Thủy cưới nhau rất giản dị, chỉ đến chỗ Nguyệt Lão công chứng một lúc, vì lúc đó mọi người đều nghèo mà, vả lại kết hôn vì nhiệm vụ thôi, không cần phải quá xem trọng hình thức.
Mà lễ cưới của Chân Thủy và Tiểu Vũ Yêu Yêu hôm nay không nghi ngờ gì nữa, là siêu hào nhoáng.
Hoa lễ rực rỡ, kèn trống mở đường, ba người khiêng kiệu hoa trên phố, yến tiệc bao cả tửu lầu cao cấp, nghe nói người dự tiệc còn được phát bao lì xì có 888 đồng vàng.
Trong game người người bàn tán xôn xao về hôn lễ này lâu rồi, vốn dĩ Tiểu Vũ Yêu Yêu nổi tiếng thế, mà Chân Thủy Vô Hương cũng đâu phải kẻ vô danh, nghe đồn chuyện này còn khiến cả những game thủ ở những game khác cũng phải kinh ngạc, còn có người đăng kí tạm một tài khoản để đến xem hôn lễ nữa.
Trên cầu Chu Tước, Hồng Y Nữ Hiệp vẫn đứng bất động, bóng dáng mảnh mai, biểu cảm lạnh lùng. Và đúng vào phút này, kênh “Thế giới” đã bùng nổ.
[Thế giới] [Hoa Xuy Hoa Vũ]: Mọi người có nhìn thấy chưa, tôi thấy vợ trước của Chân Thủy Vô Hương đang đứng trên cầu Chu Tước kìa!
[Thế giới] [Anh Yêu Em]: Thấy rồi, tôi nhìn thấy rồi.
[Thế giới] [Thương Tâm Kiều Hạ Xuân Ba Lục]: Nhìn thấy rồi, thở dài, tôi thấy bóng cô ấy thật bi thương quá. Ôi thế gian, xưa nay chỉ thấy người nay cười, có ai thấy người xưa khóc đâu!
[Thế giới] [Ồ hà hà]: Khỉ thật, lại thấy Hỏa Tinh Văn, lão đây ghét nhất Hỏa Tinh Văn!
[Thế giới] [OoloO]: Nhìn thấy lâu rồi, tôi đứng bên cạnh cô ấy mà, woa a, hôm nay có chuyện vui xem rồi! Chắc cô ấy sẽ cướp chồng đây!
[Thế giới] [Nhất Tiện Cửu Châu Hàn]: Ủng hộ Lô Vĩ Vi Vi cướp chồng nè! Tiểu Vũ Yêu Yêu về với ta!!
[Thế giới] [Anh yêu em]: Hỏa Tinh Văn thì sao, Địa Cầu Văn bộ tuyệt lắm hả, ngươi phân biệt tinh cầu!
[Thế giới] [Trà sữa sô cô la]: Ủng hộ Lô Vĩ Vi Vi cướp chồng!! Nhất Tiện cút sang một bên, Tiểu Vũ Yêu Yêu là của ta!
[Thế giới] [Ồ hà hà]:: …… Tiếp đó những kẻ bất bình đã xuất hiện.
[Thế giới] [anny]: Tuy Tiểu Vũ Yêu Yêu là mỹ nữ, nhưng tôi cũng phải thừa nhận là việc làm này của cô ta không được hay ho cho lắm, cướp chồng người ta còn vênh vang thế kia, không sợ trời phạt à!
[Thế giới] [Sét kêu oái oái]: Phải đó, Lô Vĩ Vi Vi tốt lắm, trượng nghĩa cực kỳ.
[Thế giới] [Thương Tâm Kiều Hạ Xuân Ba Lục]: Nhìn Lô Vĩ kìa, đau lòng tới nỗi không nói câu nào.
[Thế giới] [Đạo Thảo 520]: Kẻ thứ ba… vốn là giai nhân… sao lại phải…
[Thế giới] [Tiểu Vũ Yêu Yêu Không Biết Nhục 108]: Hây hây, tại sao vênh vang thế nhỉ, cướp chồng nhà người ta rồi tất nhiên phải ra đây chứ, Tiểu Vũ Yêu Yêu không biết nhục không biết nhục không biết nhục không biết nhục không biết nhục không biết nhục, *&^%$^&%$x… (lời chửi thề bị hệ thống ngăn lại).
“Tiểu Vũ Yêu Yêu Không Biết Nhục 108” này là kẻ thù của Tiểu Vũ Yêu Yêu, không biết có mối thâm thù tới cỡ nào mà bình thường không có gì cũng phải ra chửi vài câu, nghe nói cũng bị giết chết bao nhiêu lần rồi, nhưng càng giết càng dũng cảm, bị cấm nói lại đăng nhập từ đầu, con số sau ID của anh ta chính là đại diện cho số lần bị cấm vào.
Người này mới xuất hiện, đám bạn thân của Tiểu Vũ Yêu Yêu cũng không nhịn nổi nữa.
[Thế giới] [Tiểu Vũ Phi Phi]: Cái đứa không biết nhục kia câm miệng lại! Còn nữa, ai nói Yêu Yêu là kẻ thứ ba, đừng có quá kiêu ngạo thế, đáng để Yêu Yêu của bọn ta là kẻ thứ ba à!!!
[Thế giới] [Tiểu Vũ Thanh Thanh]: Ai muốn đến cướp chồng thì thử xem, đừng có tưởng là lên được bảng xếp hạng PK là ngon lắm, gia tộc Tiểu Vũ bọn này đều ở đây cả, chỉ sợ người ta không dám tới!
[Thế giới] [wsn]: Con gái mà lên bảng PK thì chắc chắn là khủng long siêu to, Chân Thủy lựa chọn quá đúng!
Theo sự bùng phát của kênh [Thế giới], mọi người đều lần lượt chạy đến cầu Chu Tước.
Bối Vi Vi ra khỏi nhà vệ sinh, bước đến trước vi tính liền nhìn thấy cảnh tượng như thế này, Hồng y Nữ hiệp xung quanh nghìn nghịt người xúm đen xúm đỏ, nhưng rất biết ý với nhau mà chừa ra một khoảng vòng tròn xung quanh Nữ hiệp, để Nữ hiệp cô độc, bóng dáng thê lương đứng ngay chính giữa.
Sau đó những người xung quanh bắt đầu gõ chữ tới tấp, tần suất cao nhất là --- “Ủng hộ Lô Vĩ Vi Vi cướp chồng! Ủng hộ Lô Vĩ Vi Vi cướp chồng! Ủng hộ Lô Vĩ Vi Vi cướp chồng! Ủng hộ Lô Vĩ Vi Vi cướp chồng! Ủng hộ Lô Vĩ Vi Vi cướp chồng! Ủng hộ Lô Vĩ Vi Vi cướp chồng!”
Vi Vi mắt chữ O miệng chữ A.
Cô chỉ mới đăng nhập vào game, sau đó đứng trên cầu Chu Tước, rồi đi nhà vệ sinh, nhiều nhất cũng chỉ năm phút, thế mà đã xảy ra chuyện gì thế này? Cướp chồng?
Đúng, trong game quả thực có thể cướp chồng, có điều một là phải giao nộp một khoản phí cực lớn cho hệ thống, hai là phải PK ba trận liên tục toàn thắng, cuối cùng còn phải được sự đồng ý của người bị cướp… Nếu đối phương không chấp nhận thì vẫn bị phán là cướp chồng thất bại, nên trừ khi yêu đến mù quáng quyết liệt quá, đến mức não liệt rồi mới tính đến chuyện cướp chồng.
Tóm lại cô đã làm chuyện gì mà đến nỗi mọi người đều hiểu lầm là cô muốn cướp chồng?
Vi Vi khó chịu nhìn đi nhìn lại, trong lòng suy đi tính lại rằng nếu bây giờ cô bỏ chạy như điên, thì có khi nào bị đám đông nhiều chuyện kia cho rằng mình đau lòng rơi lệ bỏ chạy không?
Vi Vi một mặt bị giằng xé bởi suy nghĩ nên chạy hay không chạy, một mặt bấm xem danh sách bạn thân đang nhảy lên không ngừng, đều là hỏi xem có chuyện gì, Vi Vi chẳng trả lời một ai, tắt hết tất cả. Kênh bang phái cũng đang bàn tán xôn xao, bọn con trai đa số ủng hộ Chân Thủy, đám con gái đa số ủng hộ Vi Vi, còn có một số người khuyên Vi Vi đừng nghĩ quẩn, đều là người cùng một bang, đừng làm chuyện dại dột.
Lúc này danh sách bạn lại nhảy lên, Vi Vi mở ra, người gửi thư đến là Chân Thủy Vô Hương. Hình như anh ta cũng hơi nóng rồi, giọng điệu không còn khách sáo nữa. “Chuyện gì thế, hôm qua muội rất sảng khoái mà? Hơn nữa ta đã bồi thường rồi, chính muội không cần.”
Vi Vi muốn khóc mà không có nước mắt, bất lực gõ chữ phản hồi: “Bạn à, mình chỉ là đến xem… cho…vui … thôi… mà…”
CHƯƠNG 3: ĐƯỢC CẦU HÔN
Gió nhẹ thổi qua, cành liễu thướt tha, chàng trai dưới gốc liễu toàn thân áo trắng không nhuốm bụi trần, khoác một cây đàn cổ, tà áo bay bay, rất có mùi vị phong độ xuất trần.
Vi Vi tiến thoái lưỡng nan, hoảng loạn rút lui thì rất không nữ hiệp, đứng lại thì cũng quá giống kẻ cướp, thế là Vi Vi trong cái khó ló cái khôn, vén áo lên, ngồi xuống.
Nhân vật trong Mộng Du Giang Hồ ngồi xuống, có thể là nghỉ ngơi, có thể là để phục hồi nội công, còn có một dạng khác giống như Vi Vi bây giờ - ngồi xuống bày hàng ra bán đồ.
Khi Vi Vi đặt tên gian hàng – “Bán dược phẩm cực rẻ”, các game thủ xung quanh đều lần lượt im bặt. Vi Vi gõ chữ rao hàng như bay: “Nhìn đây nhìn đây, xem đây xem đây, Lô Dược Phẩm mới ra của Mãn Cấp Dược Sư, giảm 20% bán rẻ đeeee…”
Câu này vừa thốt ra, các game thủ vốn đang đợi xem trò vui bỗng chốc sôi sục hẳn.
Giỡn chơi sao, các loại thuốc mà Mãn Cấp Dược Sư làm thì không có bán trong cửa hàng của hệ thống, chỉ có đánh quái vật thỉnh thoảng mới nấu vài thứ, thuộc loại có giá mà không nơi tiêu thụ, tuy trong đây có khá nhiều Mãn Cấp Dược Sư, nhưng họ đều chỉ phục vụ cho bang phái của mình, hiếm khi mang thuốc mình làm ra để bán. Giờ lại có thuốc Mãn Cấp được bán rẻ! Các game thủ trên cầu Chu Tước kích động, thoáng chốc chen lấn lên, chớp mắt đã nhấn chìm bóng dáng nhỏ bé của Hồng y Nữ hiệp.
Kiệu hoa đã đến, kiệu hoa lướt qua như bay.
Kiệu hoa vốn vẫn từ từ di chuyển chẳng hiểu vì sao mà lúc đi ngang cầu Chu Tước bỗng tăng nhanh tốc độ, tích tắc đã khuất dạng ở đầu cầu.
Thuốc của Vi Vi bán cũng được giành giật mua hết trong khoảng thời gian ngắn ngủi, các game thủ thấy không còn gì hay để xem nữa cũng dần dần tản ra, trên cầu Chu Tước vốn dĩ rất ít người lui tới, chỉ khi kết hôn mới náo nhiệt một phen, trong chốc lát lại hồi phục sự yên tĩnh.
Vi Vi thu dọn quầy hàng đứng dậy, vừa chuẩn bị rời khỏi đó thì bỗng nghe thấy dưới cầu có người gọi mình.
“Lô Vĩ Vi Vi.” Vi Vi nhìn về phía người ấy. Xiên về phía bên kia cầu có một gốc dương liễu, người đó đang đứng dưới tán cây, gió nhẹ thổi qua, cành liễu thướt tha, chàng trai dưới gốc liễu toàn thân áo trắng không nhuốm bụi trần, khoác một cây đàn cổ, tà áo bay bay, rất có mùi vị phong độ xuất trần.
Vi Vi mắt đứng tròng.
Mắt đứng tròng không phải vì chàng trai áo trắng quá đẹp trai, tuy quả thực là rất đẹp, nhưng hình tượng Bạch Y Cầm Sư trong game thì không hề hiếm thấy, nhìn nhiều rồi cũng thành quen.
Mà là vì tên của chàng trai đó.
Nhất Tiếu Nại Hà.
Đệ nhất cao thủ của game – Nhất Tiếu Nại Hà.
Trong game này, một người được xưng tụng là đệ nhất cao thủ, không chỉ có đẳng cấp cao mà thôi, anh ta bắt buộc phải có trang bị mạnh, phải PK giỏi, thao tác phải chuẩn, điểm quan trọng nhất là, bắt buộc nhân dân tệ (tiền Trung Quốc) phải nhiều.
Vậy nên Lô Vĩ Vi Vi lần đầu nhìn thấy Nhất Tiếu Nại Hà, không nhịn được vừa nhìn đã thấy vui sướng, vừa nhìn đã thấy tiền vàng.
Đại Thần đó!
Thần tượng đó!
Người có tiền đó!
Vi Vi chạy xuống dưới cầu, gõ một cái mặt cười: “Nại Hà huynh nghe danh đã lâu, huynh kêu muội à?”
Nhất Tiếu Nại Hà “ừ” một tiếng, sau đó hệ thống báo với Vi Vi:
Nhất Tiếu Nại Hà đề nghị thêm bạn. Vi Vi vội vã nhấn nút đồng ý, cũng tiện thêm luôn Nhất Tiếu Nại Hà. Nhất Tiếu Nại Hà không phải là người dễ thêm bạn, danh sách bạn của các cao thủ cấp cao đều thường xuyên đóng kín, Vi Vi có lúc bị quá nhiều người thêm bạn nên đôi khi cũng phải đóng lại.
Nhất Tiếu Nại Hà một lúc sau lại gửi tin đến: “Muội cảm thấy hôn lễ vừa rồi thế nào?”
Vi Vi rầu rĩ, chẳng lẽ Đại Thần cũng đến để hóng chuyện? Vi Vi trả lời rất ngoại giao: “Rất là long trọng.”
Nhất Tiếu Nại Hà: “Vậy muội có muốn một hôn lễ to hơn thế?”
Vi Vi ngẩn ra. Nhất Tiếu Nại Hà: “Kết hôn với ta đi.”
Vi Vi thấy, cũng may hôm nay mình không uống nước, không thì màn hình hiển thị lại bị phun nữa rồi, Vi Vi có chủ ý đẩy ly trà ra xa hơn một chút, nhìn vào màn hình.
Trên đó, nhân vật Nhất Tiếu Nại Hà vẫn yên lặng đứng dưới gốc cây, rất tự nhiên, cũng rất cởi mở. Vi Vi nhìn một hồi lâu, gửi lại: “Đại Thần… huynh bị trộm ID rồi hả = =”
Nhất Tiếu Nại Hà tỏ ra không thích thú lắm với sự hài hước của Vi Vi, gõ biểu cảm “trầm mặc”: “Muội đã thấy tin tức mới trên trang chủ chưa, về cuộc thi PK lớn giữa các cặp đôi.”
Vi Vi: “Đợi đã, muội đi xem sao.”
Vi Vi mở trang chủ, liếc thoáng qua đã thấy mấy chữ to “Cuộc thi PK cặp đôi”. Nhanh chóng lướt xem thì đa phần cũng hiểu ra. Cuộc thi PK cặp đôi, nghe tên là biết nghĩa, là cuộc thi PK với đơn vị là các cặp đôi, các cặp vợ chồng game thủ báo danh trước tiên phải PK trước trong các kênh đấu, ba hạng đầu trong mỗi kênh sẽ đạt được phần thưởng nhất định, sau đó cặp hạng nhất mỗi kênh PK toàn game, ba hạng đầu sẽ đoạt được phần thưởng siêu cấp, phần thưởng cho cặp hạng nhất càng phong phú đến mức Vi Vi phải thèm thuồng nhỏ dãi.
Vi Vi: “Huynh tìm muội để kết hôn là vì cuộc thi PK này sao?”
Nhất Tiếu Nại Hà: “Ừ.”
Vi Vi: “Vã mồ hôi, tại sao lại tìm muội?”
Nhất Tiếu Nại Hà cũng thẳng thắn: “Muội là nữ game thủ duy nhất trong top 10 bảng PK.”
Vi Vi hơi rung động, vị Nại Hà tiên sinh này rất mạnh, đứng đầu bảng PK, bảng trang bị cũng hạng đầu, vũ khí và vật cưng đều là thần cấp, nếu như liên thủ với anh ấy, hạng nhất trong game này ít nhất cũng nắm trong tay được nửa phần. Nhưng lần đầu kết hôn của cô vì nhiệm vụ, chẳng lẽ kết hôn lần hai lại là vì PK?
Vi Vi lại cảm thấy choáng. Có điều nói đi nói lại thì nếu không vì nhiệm vụ, không vì PK, cô hà cớ gì phải đi kết hôn với người lạ chứ? Vả lại phần thưởng hậu hĩnh như thế…
Vi Vi nghiến răng: “Cưới thôi!”
Vì đã hạ quyết tâm nên Vi Vi rất sảng khoái, “Đi, đội chúng ta đến Nguyệt Lão thôi.”
“Đợi đã.”
“Sao cơ?” Chẳng lẽ cô nhận lời quá thoải mái nên Nại Hà tiên sinh bị dọa chạy mất dép rồi ư - -
Nhưng sự thực nghiễm nhiên không như Vi Vi tưởng tượng, Nhất Tiếu Nại Hà nói: “Ta phải chuẩn bị nữa, ba ngày sau, 8 giờ.”
Vi Vi ngơ ngẩn, gõ chữ như bay: “Chuẩn bị gì chứ?”
“Hôn lễ.” Vi Vi: “Công chứng một lát là được rồi, kết hôn chỉ vì cuộc thi, đâu cần quá long trọng đâu?”
Nhất Tiếu Nại Hà: “Không được, hôn lễ của Nhất Tiếu Nại Hà ta sao có thể tùy tiện được.”
Vi Vi: “……”
CHƯƠNG 4: TRƯỚC LỄ CƯỚI
Nại Hà rất điềm tĩnh đánh một hàng chữ: “Ừ, tam tẩu của các cậu trước kia đã lỡ cưới người không tốt, mọi người đừng kì thị cô ấy.”
Nếu đã quyết định kết hôn rồi thì mọi người xem như đã quen biết nhau vậy. …
Thế là hai ngày tiếp sau, Vi Vi đều bám theo Nhất Tiếu Nại Hà, còn gia nhập vào nhóm cố định của anh, trong đội của Nại Hà cũng đều là cao thủ, có hai người trong đó Vi Vi từng PK với họ, nhưng sự quen biết cũng chỉ giới hạn ở việc biết ID mà thôi.
Vi Vi lần đầu gặp họ là thế này.
Hầu Tử Tửu: “Hoho, người mới.”
Ngu công leo núi: “Nại Hà, em gái này là ai đó?”
Nhất Tiếu Nại Hà: “Vợ sắp cưới của tớ.”
Anh nói thật quá tự nhiên, Vi Vi choáng một lúc rồi gõ mặt cười: “Chào cả nhà ^_^”
Mô-za-a: “Woa, tam tẩu.”
Ngu công leo núi: ”Khỉ thật, độc thân suốt kiếp cũng sắp kết hôn rồi.”
Mọi người lao nhao nói chuyện hồi lâu, chúc mừng hồi lâu, bỗng nhiên có người nói: “ID của tam tẩu hơi quen quen.”
“Cậu nói thế làm tớ cũng thấy vậy, tam tẩu hình như đã từng được lên bảng?”
Hầu Tử Tửu tâm thẳng miệng nhanh: “Tớ nhớ ra rồi, Lô Vĩ Vi Vi, chẳng phải là vợ trước của Chân Thủy Vô Hương đó sao?”
Trong đội bỗng chốc lặng phắt, không khí có vẻ kỳ quặc. Vi Vi vừa định nói họ kết hôn là vì cuộc thi PK thì đã thấy Nại Hà rất điềm tĩnh gõ ra một hàng chữ: “Ừ, tam tẩu của các cậu trước kia đã lỡ cưới người không tốt, mọi người đừng kì thị cô ấy.”
Vi Vi nghẹn khoai.
Từ đó Vi Vi đã giác ngộ ra: Lúc đánh quái vật làm nhiệm vụ với Nại Hà huynh, nhất định không được ăn vặt không được uống nước. Lỡ như anh ấy nói câu kinh người, cô không bị nghẹn thì màn hình cũng bị phun.
Diệt boss làm nhiệm vụ với nhóm người này đương nhiên là cực vui, đầu tiên là mọi người hòa hợp với nhau, kế tiếp là hiệu quả cũng cực kỳ cao. Con boss cũ trước kia Vi Vi và các bạn trong bang phái muốn diệt, ở đây chỉ vài lần đã làm xong. Nói đến đây nhất thiết phải nhắc đến Đại Thần, chức vụ của anh là Cầm Sư. Chức vụ Cầm Sư này thì, có vẻ hơi kỳ quặc trong Mộng Du Giang Hồ, thuộc loại cái gì cũng biết một chút nhưng chẳng có gì giỏi. Nói đơn giản là biết đơn độc tấn công, biết đánh phối hợp, biết trợ công, biết trị thương, nhưng đánh nhau thì không bằng đao khách kiếm khách, trợ công trị thương không bằng trợ thủ chuyên nghiệp, quả thực là có chút “bỏ thì thương mà vương thì tội”.
Nhưng đối với Nhất Tiếu Nại Hà thì khác.
Chức năng trị liệu vết thương của Nại Hà Đại Thần không hề thua kém bác sĩ chuyên nghiệp, sau đó thao tác giỏi, các vị trí đều nắm vững, các bạn trong nhóm hoàn toàn yên tâm, cũng không cần phân tâm chăm sóc anh. Có một lần, khi boss đánh cũng bầm dập rồi, Nhất Tiếu Nại Hà nãy giờ vẫn luôn đóng vai bác sĩ đột ngột rút một thanh kiếm từ cây đàn cổ ra, một chiêu “cầm trung kiếm” đâm thẳng vào chỗ chí mạng của boss, trên đầu boss hiện ra chữ đỏ cực lớn rồi đổ “rầm” xuống.
“Cầm trung kiếm” là chức năng công kích duy nhất có thể xem như sở trường của Cầm Sư, Vi Vi cũng nhìn thấy nhiều lần rồi, nhưng chưa bao giờ thấy lực sát thương mạnh đến thế, đã đuổi kịp cô rồi, Vi Vi ghen tị đến mức muốn khóc, nhất định là do trang bị của anh quá mạnh rồi aaa!!!
Việc đó đã là trước kia, đợi đến khi Vi Vi nhìn thấy vật cưng của Nhất Tiếu Nại Hà, cô đã không còn ý nghĩ đó nữa.
Vật cưng của Nại Hà là một con mèo trắng nhỏ.
Vật cưng của Vi Vi là một con hổ oai phong.
Khi hổ vẫn không đánh thắng nổi mèo con, Vi Vi còn có thể nghĩ gì được nữa.
Vẫn là Nại Hà, sau khi nhìn thấy vật cưng của Vi Vi xong ngẫm nghĩ một lúc lâu, sau đó nói: “Đợi chúng ta kết hôn rồi thì cho bọn nó cưới nhau luôn thể.”
Vật cưng có thể kết hôn là một chức năng đặc biệt khác với mọi game khác của Mộng Du Giang Hồ, nam nữ game thủ có thể cưới nhau, sau đó chủng tộc vật cưng lại giống nhau thì có thể kết hôn, rồi sản sinh ra một chức năng nhỏ nào đó, nghe nói khi hòa hợp đến một điều kiện nhất định rồi còn có thể sinh ra hậu thế nữa.
Vi Vi nói: “Nhưng chủng tộc bọn nó khác nhau mà.”
Nhất Tiếu Nại Hà nói: “Con của ta chỉ là hổ con biến dị thôi.” Thì ra con mèo nhỏ này cũng là hổ kia à, thảo nào trên trán có hoa văn chữ “vương”,
Vi Vi cuối cùng đã tìm thấy lại chút lòng tự tôn, hổ thua hổ, cũng không xem là mất mặt lắm. “Được thôi được thôi, để chúng kết hôn đi.”
Vi Vi vui mừng hớn hở, mèo con của người ta là cấp thần thú, hổ nhà cô chẳng qua là một con hổ bình thường mình tự chọn, nghĩ gì thì cũng là trèo cao, Vi Vi buột miệng hỏi, “Mèo con của huynh là cái à?”
“Không, đực.”
“…… Hổ nhà muội cũng là đực.” Vi Vi buồn rầu, quả nhiên, con dâu thần thú không dễ cưới tí nào…
********************
Hôm kết hôn là thứ bảy, mới sáng sớm Vi Vi đã chạy đến thư viện tự học theo thói quen. Nói ra thì bạn Vi Vi cũng thật khắc khổ, không khắc khổ thì không được, ở một trường đại học thế này, ở một khoa như khoa Công nghệ thông tin này, học sinh nào không nhanh nhẹn, hơi tụt hậu tí là bị đánh ngay.
Tự học đến hơn bốn giờ chiều, Vi Vi đã hơi nhấp nhổm không yên, liên tục xem đồng hồ, vừa đến năm giờ là thu dọn hết sách vở rồi chạy như bay đến nhà ăn. Ăn xong cơm về đến ký túc vào game chơi, Nhất Tiếu Nại Hà không ở đó, tên những người khác trong nhóm cũng xám xịt, Bối Vi Vi thăng cấp chóng mặt tự vác đao đi chém quái, đang chém rất happy thì bạn cùng phòng lục tục kéo về.
Ký túc của Vi Vi là phòng 4 người, ngoài cô ra, còn có Hiểu Linh, Ty Ty và Nhị Hỷ, đều là bạn cùng khoa Công nghệ thông tin, và bốn người các cô cũng là 4 nữ sinh duy nhất năm thứ hai của khoa này.
“Vi Vi, đừng chơi nữa, sáu giờ là khoa chúng ta đấu bóng rổ với khoa Sinh Hóa đó, cùng đi xem nhé.” Hiểu Linh vừa thay đồ vừa nói.
Vi Vi vừa chém quái vừa lắc đầu: “Các cậu đi đi, hôm nay tớ có việc.”
“Đùa, cậu mà có việc gì, chỉ chơi game thôi mà, đi đi, Đại Chung nói hôm nay Tiêu Nại sẽ đến đó.”
“A! Thật không? Tiêu Nại!!” Ty Ty và Nhị Hỷ cùng hét lên.
Vi Vi cũng mắt sáng rực quay đầu lại.
Hiểu Linh tuy cần hiệu quả như vậy nhưng thấy bạn mình thế thì, “Chịu không nổi các cậu, mê trai gì mà kinh thế, nhìn Vi Vi kìa, trấn tĩnh biết bao.”
Vi Vi lật đật giơ tay: “Đừng nói oan tớ, tớ cũng mê.”
Nói thực thì bốn cô nữ sinh phòng Vi Vi đã được xem là rất không mê trai rất không mê trai rồi, nhưng trên thế giới này cũng có một dạng nhân vật mà bảo người ta không mê thì rất không bình thường.
Chẳng hạn như Tiêu Nại.
Tiêu Nại của khoa Công nghệ thông tin, nhân vật phong vân đẳng cấp nhất Đại học A, nếu trường mà cũng làm một bảng xếp hạng như trong game thì no.1 chắc chắn cũng về tay Tiêu Nại chứ không lẫn vào đâu được. Trước tiên khoan nói đến chuyện chàng là thiên tài trong lĩnh vực phần mềm khiến người ta bàng hoàng thảng thốt, và cả chuyện mang về vinh quang cho trường khi vào học được hơn ba năm đã dẫn đội đi tham gia cuộc thi lớn về lập trình quốc tế ACM, chỉ riêng chuyện chàng tinh thông đàn tranh cờ vây, còn từng là tuyển thủ bơi lội đại diện cho trường tham gia thi đấu giành giải vàng v.v… đã khiến đám học sinh đủ hít khói rồi. Ngoài ra tướng mạo cũng rất tuấn tú ưu nhã, phong thái tuyệt đỉnh, quả khiến người ta không xiêu vẹo cũng khó.
Có điều mê thì mê chứ con gái trong khoa chẳng ai dám vượt lên theo đuổi chàng, một mặt là do chàng rất ít khi đến trường, tuy cùng một khoa nhưng không thân quen, mặt khác là, chàng đứng ở một nơi quá cao, và cũng quá ngạo mạn, trong thần thái luôn toát lên vẻ hờ hững thờ ơ khiến người khác không dám đến gần.
Vi Vi chỉ có ít lần đứng xa xa nhìn thấy anh, trong đó có lần thấy anh từ chối một cô bạn ở khoa khác, cô nàng ấy chặn anh lại để đưa một thứ gì đó kiểu thư từ, chắc là thư tình, kết quả đừng nói là người ta không nhận mà còn không thèm liếc mắt nhìn một cái, bước chân cũng không hề chậm tí nào, cứ thế mà lướt qua.
Kỳ quặc là, anh ta ngạo mạn thế, nhưng quan hệ với bọn con trai thì rất tốt, nam sinh trong khoa đều rất phục anh, nghe nói anh đã lập công ty riêng từ lâu, không ít cao thủ trong khoa đã bị chính anh khoét đi mất.
Truyền thuyết về Tiêu Nại còn rất nhiều mà phần lớn cũng từ các thầy cô mà ra, vì cha mẹ anh là giáo sư khoa khảo cổ và lịch sử của trường. Nghe nói cha mẹ Tiêu Nại đều bản tính thanh cao và thanh bần truyền thống, đến Tiêu Nại thì bỗng đột biến gen, mới học cấp hai đã biết hợp tác với ông chú mở tiệm Internet, khi ấy máy tính còn chưa phổ cập, đúng vào thời điểm các tiệm Internet ăn nên làm ra nhất, còn có lời đồn anh bán nhà bán cửa để chơi cổ phiếu kiếm tiền bạc tỉ, loạn xạ cả lên, không biết đâu thật đâu giả.
Chỉ là một con tôm nhỏ trong khoa, Vi Vi đương nhiên cũng rất hâm mộ Đại Thần, mấy phần mềm nhỏ rất dễ sử dụng trong máy tính của cô là tác phẩm làm chơi của Đại Thần n năm trước đây. Đại Thần nay đã là sinh viên năm cuối, sau này càng không thể thấy được anh trong trường rồi, Vi Vi nhìn vào game, biểu tượng của Nhất Tiếu Nại Hà vẫn xám xịt, lại nhìn đồng hồ, 5 giờ 40, thế là nhân đó tắt máy tính, chạy đến nhà thi đấu bóng rổ với đám bạn cùng phòng. Lúc đến đó thì không khí đã huyên náo lắm rồi, bạn trai của Hiểu Linh là Đại Chung đứng trước cửa đón các cô, đưa vào chỗ ngồi đã để dành trước.
Hiểu Linh vừa đi vừa nói: “Đại Chung, Tiêu Nại đâu, anh nói là anh ấy sẽ ra sân mà?”
Đại Chung bất mãn: “Em đến để xem anh hay xem anh Tiêu?” Đại Chung là hậu vệ chủ lực của đội bóng rổ khoa Công nghệ thông tin, hôm nay chắc chắn phải ra sân.
Hiểu Linh không chịu thua: “Đương nhiên là đến xem Tiêu Nại rồi, anh có gì đáng xem đâu.”
Ba cô còn lại cũng gật đầu, Đại Chung tuyệt vọng, ủ rũ hồi lâu mới nói: “Anh Tiêu chắc chắn không thi đấu đâu, còn có đến xem hay không thì chưa biết, hình như có chuyện đột xuất.”
Đám con gái bỗng thấy thất vọng, nếu vừa nãy ánh mắt còn lóe lên ánh sáng 100W thì giờ chỉ còn lại chừng 10W, có điều vẫn may, không khí cuồng nhiệt trong nhà thi đấu rất nhanh đã làm các cô hưng phấn trở lại.
Đang lúc đợi trận đấu bắt đầu thì một cậu chàng cao to khoác áo đồng phục thi đấu của khoa Công nghệ thông tin bước đến trước mặt các cô, nói chính xác là, bước đến trước mặt Vi Vi, đầu cúi thấp, dáng vẻ lúng túng không nói nổi câu nào, tai đã đỏ nhừ lên. Bọn Hiểu Linh lúc đó trong lòng dội lên ba chữ - lại nữa rồi!
Quả nhiên, ngần ngừ một lúc lâu, cậu chàng cao lớn khỏe mạnh ấp úng nói: “Vi Vi sư tỉ, nếu bọn em thắng thì em có thể mời chị đi ăn khuya không?”
Vi Vi vẻ trấn tĩnh nhìn lại cậu ta, hỏi ngược lại: “Cậu có thua không?”
“Tất nhiên là không!” Cậu chàng bị khích, ngẩng đầu lên.
“Vậy cố lên nhé!” Vi Vi nở nụ cười cưng chiều như trưởng bối (?), rất chi là đại tỉ khuyến khích tiểu sư đệ.
“Vâng! Sư tỉ! Em nhất định sẽ thắng!” Tiểu sư đệ ôm quả bóng rổ rất phấn khích chạy vào sân.
“……”
“……”
“……”
Bên trên là tiếng lòng của ba người Hiểu Linh, Nhị Hỷ, Ty Ty.
Nhị Hỷ nói: “Tiểu sư đệ này dễ lừa thật đó.”
Ty Ty phản bác: “Ghét nhất kiểu bọn nhóc ranh này, lấy thắng thua trong trận đấu ra ép người, nếu Vi Vi từ chối thì lại chẳng thua rồi còn đổ thừa ấy chứ.”
Hiểu Linh: “Thủ đoạn từ chối của Vi Vi nhà ta càng ngày càng lợi hại!”
Vi Vi cười hì hì, vờ làm ra vẻ khiêm tốn: “Quá khen quá khen, làm nhiều rồi cũng thành quen ấy mà.”
Tiếp theo là một người nào đó bị đánh một trận không thương tiếc, thiếu nợ đòn điển hình mà!
CHƯƠNG 5: HÔN LỄ LINH ĐÌNH
Ngắm nhìn sương mù lãng đãng bao trùm núi non, cảnh sắc hệt như tiên cảnh, Vi Vi ngẩn ngơ một lúc lâu rồi mới nói: “…… Đại Thần, huynh thật là quá chuyên nghiệp rồi.”
Trận đấu cuối cùng là khoa Công nghệ thông tin thắng, chính thức tiến quân vào bảng bốn đội mạnh nhất trường. Sinh viên khoa Công nghệ thông tin đương nhiên vui mừng hỉ hả, có điều Tiêu Nại vẫn không xuất hiện, bọn con gái không tránh khỏi cảm thấy tiếc nuối.
Trận đấu vừa kết thúc, Vi Vi liền vội vã trở về phòng mình, mở game lên, trong danh sách bạn đã thấy biểu tượng của Nhất Tiếu Nại Hà sáng rồi, Vi Vi vội gửi cho anh một tin nhắn: “Xin lỗi, muội đến trễ!”
Nhất Tiếu Nại Hà: “Không sao, đến miếu Nguyệt Lão thôi!”
Vi Vi cưỡi ngựa phi thẳng đến miếu Nguyệt Lão, lập tức bị dòng người cuồn cuộn trước mặt dọa cho chết khiếp, vội chạy vào bên trong miếu, cũng may trong đó không đông lắm, chỉ có mấy người đang đứng nói chuyện.
Vi Vi bước đến bên Nhất Tiếu Nại Hà: “Sao nhiều người quá vậy?”
Vi Vi thì lại chẳng gọi một người bạn nào cả, một là cũng chẳng quan trọng gì, hai là tái hôn cấp tốc vậy cũng thấy hơi xấu hổ.
Nhất Tiếu Nại Hà: “Muội hỏi họ kìa!”
Vi Vi nhìn những người khác, trong đó có một người tên là Cập Thời Vũ nói: “Hì hì, cung hỉ cung hỉ, tôi gọi những người rảnh rang trong bang phái đến cả, lát nữa cưỡi ngựa theo sau kiệu hoa, xem chừng rất hoành tráng!”
Một người khác cũng nói: “Bang chúng tôi cũng đến rồi!” Cập Thời Vũ nói: “Mọi người đều đang đợi bao lì xì của Nhất Tiếu Nại Hà mà, ha ha ha.”
Vi Vi toát mồ hôi, bên ngoài chắc cũng phải đến mấy trăm người, người nào mà cũng phát bao lì xì thì Nại Hà đến phá sản mất.
Đúng vào lúc này, Vi Vi nhận được một yêu cầu giao dịch từ Nhất Tiếu Nại Hà, trong bảng giao dịch có mấy thứ trang bị, không cần nhìn kĩ, chỉ cần liếc sơ qua cũng thấy phát ánh hào quang, biết ngay là mấy thứ này ít nhất cũng phải cấp Tiên Khí.
Vi Vi kinh ngạc: “Đây là?”
Nhất Tiếu Nại Hà ít lời nhiều ý: “Sính lễ.”
Vi Vi rơi nước mắt. Đây, đây chính là cảm giác tóm được một món hời mà người ta thường đồn đại đó sao? Thật là, thật là quá quá quá quá sướng!
Nhưng Vi Vi đã rất nhanh phục hồi lại sự bình tĩnh, bấm vào từ chối giao dịch. Mấy thứ trang bị này chắc chắn rất đắt, cô vẫn chưa đến nỗi mặt dày mà lấy miễn phí đồ của người khác.
Nhất Tiếu Nại Hà lại gửi tin đến: “Nhận đi, sắp tới PK phải dùng mà.”
Thì ra là thế, Vi Vi nghĩ ngợi rồi chợt nảy ra một ý, bèn bấm chấp nhận, sau đó lấy trang bị tốt nhất của mình – một chiếc nhẫn gia tăng tốc độ - đưa cho anh.
Nhất Tiếu Nại Hà đánh một dấu chấm hỏi.
Vi Vi nói: “Hồi môn.”
Vi Vi ở bên ngoài hơi đỏ mặt, hai hôm nay đùa giỡn với đám người trong bang phái quen rồi, nói những câu này lại có thể thuận miệng đến vậy. Hơn nữa “hồi môn” của mình và “sính lễ” của người ta không thể so sánh được, Vi Vi ấp úng thêm một câu: “Ít hơn chút, sẽ bù sau.”
Nhất Tiếu Nại Hà gõ một khuôn mặt cười: “Được.”
Sau đó lại thêm: “Thực ra muội đến là tốt rồi.”
Vi Vi tiếp tục đỏ mặt.
Sính lễ hồi môn trao đổi xong, hai người đứng trước tượng Nguyệt Lão bái đường, hệ thống tuyên bố: Lô Vĩ Vi Vi và Nhất Tiếu Nại Hà tâm đầu ý hợp, ở miếu Nguyệt Lão cùng hứa mãi mãi bên nhau, đời này kiếp này không bao giờ xa nhau, vĩnh kết đồng tâm.
Tin này vừa lan ra, không hề ngoài dự kiến, kênh [Thế giới] lại bùng nổ…
Vi Vi vừa ngồi trên kiệu hoa dạo ngắm phố phường, vừa xem đám game thủ bàn tán trong kênh [Thế giới], vì tân nương không cần đi bộ nên Vi Vi rảnh rỗi, lại thuận tay cầm quyển bài tập Anh văn cấp sáu lên làm.
Người trong kênh [Thế giới] ai ai cũng bàn tán đến hai buổi hôn lễ lần lượt diễn ra trong vòng ba ngày vừa qua, nói tốt cũng có mà châm biếm mỉa mai cũng chẳng thiếu, còn có người giễu cợt Nhất Tiếu Nại Hà đã nhặt phải giày rách của Chân Thủy Vô Hương,
Vi Vi đều xem như chuyện vặt, có điều ghi nhớ ID của người này rồi, quyết định sau này hễ cứ gặp là chém thôi.
Còn có game thủ rất thú vị làm một cuộc so sánh:
[Thế giới] [Kẹp vạt quần đè tia nước]: Tân lang, Nhất Tiếu Nại Hà VS Chân Thủy Vô Hương, Nhất Tiếu Nại Hà thắng! Tân nương, Lô Vĩ Vi Vi VS Tiểu Vũ Yêu Yêu, Tiểu Vũ Yêu Yêu thắng! Về hôn lễ, nhìn số lượng hoa là biết ngay, Nhất Tiếu Nại Hà toàn thắng! Lập tức có người quen nhảy vào.
[Thế giới] [Ngu công leo núi]: Ai nói Tiểu Vũ Yêu Yêu thắng, tam tẩu của bọn ta mạnh hơn Tiểu Vũ Yêu Yêu nhiều, không tin đến PK.
[Thế giới] [Hầu tử tửu]: Đến PK đến PK đến PK đến PK đến PK đến PK đến PK đến PK! Vi Vi cười co rút người. Đường phố trong game đông ken, Vi Vi lơ đãng làm bài tập, thỉnh thoảng liếc nhìn một cái, sau đó nhìn thấy đoạn đối thoại như sau trong kênh
[Thế giới]: [Thế giới] [Hoa tuyết bay]: Trước kia tôi từng thấy Nhất Tiếu Nại Hà và Tiểu Vũ Yêu Yêu đi với nhau.
[Thế giới] [Họa Thủy 123]: Tôi cũng vậy, thấy họ cùng nhau đánh quái, hình như mới mấy hôm thôi, tuần trước thì phải.
[Thế giới] [alexz]: Nói vậy là, chẳng lẽ Lô Vĩ Vi Vi bị Chân Thủy Vô Hương phụ bạc, Nhất Tiếu Nại Hà bị Tiểu Vũ Yêu Yêu bỏ rơi, sau đó những người đau lòng ấy chắp vá lại thành gia đình?
[Thế giới] [Ngõa Liệt]: Thế Nhất Tiếu Nại Hà với Lô Vĩ Vi Vi há chẳng phải là kết hợp của oán nam oán phụ ư?
Nại Hà quen Tiểu Vũ Yêu Yêu? Còn đánh quái vật chung với nhau?
Vi Vi vô thức cắn vào cây bút bi một phát. Tuy chỉ là kết hôn vì PK, nhưng nếu hai “người chồng” trước sau đều có cùng mối quan hệ với một người con gái, thế cũng quá lấn cấn rồi. Vi Vi trước giờ vẫn không thích để bụng chuyện gì, hỏi thẳng Nại Hà: “Huynh có quen với Tiểu Vũ Yêu Yêu hả?” Nại Hà đáp: “Không quen.”
Vi Vi do dự một hồi, lại gõ tiếp: “Có người nói từng thấy hai người cùng đánh quái với nhau.” Nại Hà: “Thế xem là quen? Ngu công từng thêm cô ta vào đội một lần, nhưng kỹ thuật kém quá, huynh đá rồi.”
Vi Vi: “……”
Tuy biết là không nên… nhưng Vi Vi sướng điên người = =
Kiệu hoa đi dạo vòng chừng mười mấy phút, rồi sau đó là yến tiệc. Nghĩ đến đó là Vi Vi thấy đau lòng, hôm trước đến tửu lầu đặt tiệc, Nại Hà đã dẫn cô theo cùng, sau đó cô chỉ có việc mở lớn mắt nhìn Nại Hà đặt loại cao cấp nhất – là loại khách ăn tiệc rồi thì có thể tăng giới hạn trên của máu lên 20%...
Tại sao lại để cho quá trời người ăn không uống không thế này,
Vi Vi nghĩ mãi không ra, lại nhớ đến trước kia người ta kết hôn, cô chưa hề ăn uống miễn phí bao giờ… Thật chẳng phải chỉ băn khoăn chút chút…
Cả quá trình bữa tiệc là một đám người đến ăn rồi đi, lại một đám người đến ăn rồi đi, thêm một đám người đến ăn rồi đi… Khoảng chín giờ, tiệc cưới mới kết thúc, dưới sự hoan hô hỉ hả đưa tiễn của các bạn, Vi Vi và Nại Hà vào động phòng.
Lúc Vi Vi kết hôn với Chân Thủy Vô Hương, Mộng Du Giang Hồ chưa có phần động phòng hoa chúc này, đây là thứ mà gần đây phiên bản nâng cấp của hệ thống mới tạo ra.
Vợ chồng game thủ ở trong phòng của bên game thủ nam đủ mười lăm phút là xem như động phòng kết thúc, sau đó tặng N điểm độ thân mật, về sau mỗi ngày các cặp game thủ đều có thể động phòng một lần, mỗi lần mười phút, cũng tăng thêm độ thân mật, nhưng không thể nhiều được bằng việc động phòng hoa chúc, lúc “Mừng tròn năm” (trong game là chỉ 1 tháng) động phòng thì độ thân mật sẽ nhiều hơn.
Chuyện động phòng hoa chúc trong Mộng Du Giang Hồ rất biến thái, game thủ không thể rời khỏi phòng, cũng không thể ngồi xuống luyện nội công hay chế thuốc v.v…, trên cơ bản chỉ có thể làm hai chuyện:
Một, đứng nói chuyện.
Hai, ngồi nói chuyện.
Nên động phòng hoa chúc lại được gọi đùa là “Không đắp chăn-nói chuyện trong sáng” - -
Còn về đêm động phòng hoa chúc của Vi Vi, đến cả nói chuyện cũng được tiết giảm, vì vừa bước vào phòng, Nhất Tiếu Nại Hà đã nói: “Đợi chút, có điện thoại.”
Thế là Vi Vi một mình rảo quanh nhà của Nại Hà. Vi Vi lần đầu đến nhà Nại Hà, không hề ngạc nhiên chút nào, nhà của anh cũng thuộc dạng cao cấp nhất, có tới mấy phòng, còn có vườn hoa, nhà của Vi Vi mà so ra thì thật chẳng khác nào nhà kho.
Vì thấy chán nên Vi Vi lại bắt đầu chuyên tâm làm bài tập Anh văn cấp 6…
Làm xong đề đọc hiểu cuối cùng, Vi Vi ngẩng đầu nhìn vào máy tính, Nại Hà đã quay lại, Bạch Y Cầm Sư ngồi trên ngựa, so với nét phóng khoáng ưu nhã bình thường còn tăng thêm mấy phần anh tuấn mạnh mẽ. “Lên ngựa.”
Vi Vi ưng thuận, hai người cùng cưỡi một con ngựa, đi đến Thiên Sơn Tuyết Trì, đáy Tây Hồ, Tuyết Hải Băng Nguyên, Bồng Lai Tiên Đảo…
Vi Vi mỗi lúc một thấy lạ lùng, lúc đầu còn nghĩ rằng Nại Hà có nhiệm vụ nào đó phải cùng đi thực hiện, nhưng… Vi Vi không nhịn được hỏi: “Chúng ta đang làm gì thế?”
Nại Hà: “Ngắm cảnh.”
“……”
Thảo nào toàn đi đến những nơi phong cảnh tuyệt vời, Vi Vi toát mồ hôi một lúc, đột nhiên linh cảm lóe lên: “Chẳng lẽ là… tuần trăng mật?”
Nói xong tự mình cũng thấy choáng, Nại Hà lại không hề phủ nhận, sau đó cảnh giới thay đổi, Nại Hà lại đưa cô đến Vân Vụ Sơn Đỉnh, ngắm nhìn sương mù lãng đãng bao trùm núi non, cảnh sắc hệt như tiên cảnh, Vi Vi ngẩn ngơ một lúc lâu rồi mới nói: “…… Đại Thần, huynh thật là quá chuyên nghiệp rồi.”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét